Truyện Tình yêu màu nắng - Tình yêu màu nắng trên di động. Vui đọc truyện Sự ưu tú của chàng trai ấy khiến cô u mê, ngưỡng mộ. Sự đáng yêu của cô v
Em hay nếu hiểu quả của biện pháp tu từ sử dụng trong câu Vườn ai mướt quá xanh như ngọc 13/10/2022 by mrdunghn Đánh giá của bạn post
2pKrb. 5 Đề đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư có đáp án chi tiết được THPT Ngô Thì Nhậm chọn lọc từ các bài kiểm tra học kì lớp 11 sẽ là tài liệu giúp các em ôn tập thật tốt tại nhà, nắm vững kiến thức trước khi bước vào bài thi sắp tới. Các em hãy ôn luyện thật kỹ để trả lời đúng toàn bộ câu hỏi trong phần đọc hiểu nhé. Đề đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư có đáp án chi tiết Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư – Đề số 1Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 2Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư – Đề số 3Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 4Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 4Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 5 Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi Nắng Mới “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Bạn đang xem 5 Đề đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư có đáp án chi tiết Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nắng mới – Lưu Trọng Lư, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2000, Tr288 Câu 1 Xác định phương thức biểu đạt chính của bài thơ Lời giải – Phương thức biểu đạt chính của bài thơ là Biểu cảm – Trong đoạn thơ trên tác giả đã sử dụng các phương thức biểu đạt tự sự, miêu tả, biểu cảm. Câu 2 Anh/chị hãy chỉ ra những câu thơ miêu tả hình ảnh người mẹ? Lời giải – Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, – Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. – Nét cười đen nhánh sau tay áo – Trong ánh trưa hè trước giậu thưa. Câu 3 Nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ Mỗi lần nắng mới gieo ngoài nội? Lời giải – Biện pháp tu từ nhân hóa – Tác dụng Tăng sức gợi hình, gợi cảm, nâng cao hiệu quả biểu đạt. Cho thấy một không gian sinh động, rực rỡ, vui tươi. Qua đó thể hiện sự náo nức, thiết tha trong nỗi nhớ của tác giả. Câu 4 Anh/chị có nhận xét gì về hình ảnh “nắng mới” trong việc thể hiện cảm xúc thơ? Lời giải Hình ảnh nắng mới trong bài thơ vừa là không gian gợi mở những cảm xúc trữ tình của nhà thơ về mẹ, vừa là hình ảnh làm cho bóng hình của mẹ hiện lên trong nỗi nhớ thật tươi tắn, ấm áp và sâu đậm hơn trong nhà thơ. Câu 5 Theo tác giả, yếu tố nào của ngoại cảnh đã khơi gợi dòng hồi tưởng về mẹ? Lời giải Theo tác giả, yếu tố ngoại cảnh đã khơi gợi dòng hồi tưởng về mẹ đó chính là sự xuất hiện của nắng mới và “tiếng gà trưa gáy não nùng”. Câu 6 Nêu nội dung chính của đoạn thơ? Lời giải Nội dung chính của đoạn thơ Những dòng hồi tưởng đẹp, đầy xúc động về mẹ, qua đó thể hiện tình yêu mẹ của tác giả. Câu 7 Nhận xét của em về mối quan hệ giữa “nắng mới” và “me tôi” trong bài thơ? Lời giải Mối quan hệ giữa “nắng mới” và “me tôi” trong bài thơ Nắng mới là hình ảnh gắn liền với những kí ức về mẹ, gần gũi, thân thuộc, dường như là hình ảnh tượng trưng cho mẹ nên mỗi lần nhìn thấy nắng mới, tác giả đều liên tưởng tới mẹ của mình. Câu 8. Kỉ niệm riêng của Lưu Trọng Lư gợi trong em xúc cảm gì về một người thân yêu nhất của mình? Lời giải Kỉ niệm riêng của Lưu Trọng Lư gợi trong em cảm xúc nỗi nhớ mong mẹ qua những hình ảnh đẹp đẽ và hiền hậu của mẹ. Qua đó ta thấy người mẹ yêu thương con với tình yêu thương bao la, cao cả có vai trò quan trọng trong cuộc đời của nhà thơ. Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 2 Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi Nắng Mới “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nắng mới – Lưu Trọng Lư, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2000, Tr288 Câu 1. Xác định chủ đề và chủ thể trữ tình của bài thơ? Lời giải – Chủ đề Tình cảm yêu thương sâu sắc, hiếu thảo của con người đối vs đấng sinh thành của mình. – Chủ thể chữ tình nhập vai người con với mẹ Câu 2. Nhận xét vai trò của vần và nhịp trong hai câu thơ sau Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Lời giải Vần ”ơi” trong câu Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời được lập lại ở câu ”Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi”. thơ 7 chữ mạng cách ngắt nhịp 4/3 => Vai trò của vần và nhịp trong hai câu này có tác dụng làm nổi bật tình yêu thương của người mẹ đối với con cũng như nỗi nhớ của người con đối với Người mẹ quá cố. Câu 3. Nêu cảm hứng chủ đạo của bài thơ. Lời giải Cảm hứng chủ đạo của bài thơ Nắng mới là nỗi nhớ của chủ thể trữ tình đối với người mẹ của mình. Cảm hứng đó thể hiện giá trị đạo đức truyền thống uống nước nhớ nguồn, hiếu thuận của người Việt Nam. Câu 4. Phân tích dễn biến tình cảm, cảm xúc của chủ thể trữ tình qua bài thơ trên. Lời giải Diễn biến tình cảm, cảm xúc của chủ thể trữ tình tăng dần theo cung bậc cảm xúc vào những ngày nắng oi ả chủ thể lại nhớ về những ngày đồng án vất vả của Mẹ mình. Câu 5. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ có đặc điểm gì? Người con thể hiện tình cảm, cảm xúc gì với mẹ. Lời giải Người mẹ hiện lên trong trí nhớ của nhà thơ. Đó là người mẹ đã khuất. Khi còn sống, người mẹ dịu hiền, tươi tắn, chịu thương chịu khó. Nhà thơ rất yêu mẹ và nhớ mẹ. Hình ảnh mẹ luôn in đậm trong tâm trí nhà thơ với những cảm xúc trìu mến, thân thương. Câu 6. Bài thơ Nắng Mới cũng được mở đầu bằng hình ảnh ánh nắng và tiếng gà trưa, cũng từ tiếng gà gợi nhớ tớ quá khứ nhưng lại theo một mạch thơ khắc hẳn với mạch thơ trong bài Tiếng gà trưa. Em hãy chỉ ra điểm giống và khác nhau của hai bài thơ này. Lời giải Giống nhau Âm thanh tiếng gà trưa bình dị mà thiêng liêng được lặp lại bốn lần trong bài thơ như nhắc nhở tình cảm đẹp. Ta thấy được tình cảm gia đình sâu sắc thêm tình yêu quê hương rộng lớn của người chiến sĩ Khác nhau Tiếng gà trưa là âm thanh quen thuộc từ đời sống của mỗi làng quê. Hình ảnh con người trong bài thơ Nắng mới là người mẹ còn trong bài Tiếng gà trưa thì lại là người bà. Câu 7. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ trong câu “Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa.” Lời giải Biện pháp tu từ sử dụng trong câu thơ Hoán dụ “Nét cười đen nhánh” nhằm chỉ nụ cười của mẹ. Tác dụng Hình ảnh người mẹ hiện lên vừa lấp lánh tỏa sáng, vừa e ấp kín đáo. Câu 8. Viết đoạn văn, thể hiện suy nghĩ của anh/ chị về vai trò của tình mẫu tử trong đời sống mỗi con người. Lời giải – Hình thức một đoạn – Nội dung cần có những ý sau + Tình mẫu tử là tình cảm đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người. Tình mẫu tử thể hiện sự gắn kết kì diệu giữa con và mẹ, là tình cảm nâng đỡ, dìu dắt mỗi con người đến sự bình yên và hạnh phúc trong tâm hồn. + Tình mẫu tử có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với mỗi người. Bất cứ ai trong cuộc đời cũng cần biết trân trọng tình cảm cao quý đó bởi chính tình mẫu tử hướng con người đến những hành động tốt đẹp để dần hoàn thiện nhân cách của mình. Tùy đoạn văn viết của học sinh, giám khảo linh động cho điểm, cần trân trọng những bài có sáng tạo, văn viết có cảm xúc Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư – Đề số 3 Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi Nắng Mới “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nắng mới – Lưu Trọng Lư, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2000, Tr288 Câu 1. Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ nào? Lời giải Đoạn thơ trên được viết theo thể thơ bảy chữ. Câu 2. Chỉ ra những câu thơ miêu tả hình ảnh người mẹ? Lời giải Những câu thơ miêu tả hình ảnh người mẹ – Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. – Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa Câu 3. Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong câu Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội? Tác dụng của biện pháp đó? Lời giải – Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong câu thơ Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội Nhân hóa. Tác dụng Hình ảnh nắng mới cất tiếng reo vui miêu tả một không gian sinh động, rực rỡ, vui tươi; qua đó thấy được sự náo nức, thiết tha trong nỗi nhớ của tác giả. Câu 4. Câu Nét cười đen nhánh sau tay áo trong đoạn thơ gợi lên điều gì? Lời giải Câu thơ Nét cười đen nhánh sau tay áo là một bức họa đẹp chứa đầy sức gợi – hình ảnh người mẹ vừa lấp lánh tỏa sáng, vừa e ấp, kín đáo trong nụ cười tươi tắn, hiền hậu, mang nét đẹp của người phụ nữ Việt Nam xưa. Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 4 Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi Nắng Mới “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nắng mới – Lưu Trọng Lư, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2000, Tr288 Câu 1. Nhân vật trữ tình trong bài thơ Nắng mới là ai? A. Nắng mới B. Tôi C. Người mẹ D. Con gà Câu 2. Bài thơ được viết theo thể thơ gì? A. Lục bát B. Thất ngôn bát cú C. Song thất lục bát D. Thất ngôn Câu 3. Cho biết hoàn cảnh làm nảy sinh tâm trạng nhớ thương của nhân vật trữ tình. A. Khi “nắng mới hắt bên song” B. Khi nghe tiếng “xao xác, gà trưa gáy não nùng” C. Mỗi khi nhìn thấy nắng đầu mùa báo hiệu kết thúc những ngày lạnh ẩm, nghe tiếng gà trưa xao xác gợi lại dĩ vãng khi xưa, mỗi lúc như thế mẹ thường mang áo ra phơi. D. Mỗi khi nhớ lại dĩ vãng năm xưa có mẹ Câu 4. Phương thức biểu đạt chính của bài thơ là A. Nghị luận B. Tự sự C. Miêu tả D. Biểu cảm Câu 5. Câu thơ nào không miêu tả hình ảnh người mẹ? A. Áo đỏ người đưa trước dậu phơi. B. Hình dáng me tôi chửa xóa mờ C. Nét cười đen nhánh sau tay áo D. Mỗi lần nắng mới hắt bên song Câu 6. Tình cảm của người con đối với mẹ trong bài thơ là A. Yêu thương, nhớ nhung, nuối tiếc.. B. Hối hận, day dứt vì chưa làm tròn bổn phận người con C. Tự hào, ngợi ca người mẹ tần tảo, anh hùng D. Xót xa, đau khổ vì sự ra đi của mẹ. Câu 7. Dòng nào khái quát nội dung của bài thơ A. Bài thơ là cảm xúc của người con trai đã thành đạt trong cuộc sống vẫn không nguôi nhớ về những ngày mẹ tảo tần nuôi các con thuở còn nhiều khốn khó. B. Bài thơ thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý, đồng thời thể hiện lòng yêu thương, nỗi nhớ và niềm nuối tiếc của tác giả. C. Bài thơ biểu đạt nỗi đau mất mát, nỗi ân hận khôn nguôi, rằng chúng ta đã chưa trọn đạo làm con khi cha yếu mẹ già, để khóc hoài như một đứa trẻ. D. Bài thơ hồi tưởng về mẹ, về kí ức tuổi thơ khốn khó đồng thời khẳng định tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả. Trả lời câu hỏi/ thực hiện yêu cầu Câu 8. Hãy tìm lỗi dùng từ trong câu sau và nêu cách sửa Bài thơ “Nắng mới” là một trong những bài thơ tiêu biểu trong phong trào Thơ mới. Lời giải – Lỗi dùng từ Lặp từ “bài thơ” – Sửa lại “Nắng mới” là một trong những bài thơ tiêu biểu trong phong trào Thơ mới. Câu 9. Chỉ ra và nêu hiệu quả nghệ thuật biện pháp tu từ trong câu Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội. Lời giải – Biện pháp tu từ Nhân hóa nắng reo – Tác dụng Diễn tả sinh động, hấp dẫn, gợi cảm ý thơ; giúp ta hình dung vẻ tươi tắn, rạng rỡ của nắng sớm, nắng đầu mùa. Thể hiện không khí vui tươi, náo nức của bức tranh thôn quê và nỗi nhớ tha thiết trong hoài niệm của tác giả. Câu 10. Nêu nét đặc sắc về nghệ thuật của bài thơ. Lời giải Nét đặc sắc nghệ thuật của bài thơ Thể thơ bảy chữ, hình ảnh thơ gần gũi, giản dị, phép nhân hóa đặc sắc, âm điệu da diết lắng sâu, các thanh bằng trắc, các từ láy giàu giá trị biểu cảm. Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 4 Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi Nắng Mới “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nắng mới – Lưu Trọng Lư, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2000, Tr288 Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của bài thơ là A. Miêu tả B. Biểu cảm C. Tự sự D. Nghị luận Câu 2. Chủ thể trữ tình trong bài thơ là ai? A. Tôi B. Mẹ C. Tôi và mẹ D. Nắng mới Câu 3. Từ ngữ biểu đạt rõ nhất cảm xúc của người con là A. Áo đỏ B. Xao xác, não nùng C. Rượi buồn, nhớ D. Mường tượng Câu 4. Nhịp thơ chủ yếu của bài thơ trên là gì? A. 3/4 B. 2/5 C. 4/3 D. 3/1/3 Câu 5. Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ trên hiện lên như thế nào? A. Hối hận, luyến tiếc B. Vui mừng, sung sướng C. Dửng dưng, lạnh lùng D. Buồn nhớ, khắc khoải Câu 6. Câu thơ “Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,” sử dụng biện pháp tu từ gì? Tác dụng? A. Phép nhân hóa, gợi hình ảnh nắng mới tươi rắn, rạng rỡ; B. Phép so sánh, khiến nắng mang tâm trạng giống như con người; C. Phép ẩn dụ, gợi hình ảnh người mẹ trẻ trung, xinh đẹp; D. Phép ẩn dụ, gợi vẻ đẹp giản dị, mộc mạc, chân chất của mẹ. Câu 7. Bài thơ cùng chủ đề với bài thơ trên là A. Đoàn thuyền đánh cá B. Mẹ ta trả nhớ về không C. Tiểu đội xe không kính D. Mùa xuân nho nhỏ Trả lời các câu hỏi Câu 8. Khái quát nội dung chính của bài thơ. Lời giải Nội dung bài thơ Nắng mới Bài thơ là những dòng hồi tưởng đẹp, đầy xúc động về mẹ, qua đó thể hiện tình yêu thương mẹ của chủ thể trữ tình – tác giả. Câu 9. Hình ảnh nắng mới hắt bên song và nắng mới reo ngoài nội theo em có điểm gì khác biệt? Lời giải Cũng là “nắng mới” nhưng cái nắng của hiện tại “hắt bên song” buồn bã, hiu hắt vì cái nắng ấy được cảm nhận qua cảm xúc của người con khi đã mất mẹ, nhìn nắng mà buồn nhớ về mẹ. Còn cái nắng của quá khứ “reo ngoài nội” lại rạng rỡ, tươi tắn, tràn đầy sức sống, niềm vui vì đó là nắng của những ngày còn mẹ. Câu 10. Cảm nhận về tình cảm của người con dành cho mẹ thể hiện trong bài thơ trên. Lời giải Bài thơ là dòng hồi tưởng đầy xúc động của chủ thể trữ tình về hình ảnh người mẹ đã mất. Hình ảnh người mẹ thân yêu của tác giả hiện lên, lúc đầu còn mờ nhạt nhưng càng về sau càng rõ nét và choán đầy tâm trí. Cảm xúc bâng khuâng, buồn nhớ của chủ thể trữ tình trong bài thơ khi nhớ về mẹ khiến người đọc có thể cảm nhận được tình cảm yêu thương da diết của người con dành cho mẹ. Với con, mọi cảnh, mọi vật gắn với kỉ niệm về mẹ đều khiến con rưng rưng nhớ mẹ. Qua cách nói dường như đang cố nén niềm thương nhớ chỉ chực dâng trào, ta chợt hiểu ra và đồng cảm sâu sắc với nỗi buồn mất mẹ của tác giả. Đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư trắc nghiệm – Đề số 5 Đọc bài thơ sau và trả lời các câu hỏi Nắng Mới “Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác, gà trưa gáy não nùng, Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nắng mới – Lưu Trọng Lư, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2000, Tr288 Câu 1. Bài thơ nào sau đây cùng thể thơ với bài Nắng mới? A. Mùa hoa mận B. Đoàn thuyền đánh cá C. Lính đảo hát tình ca trên đảo D. Đồng dao mùa xuân Câu 2. “Tôi” trong bài thơ là A. Chủ thể trữ tình B. Nhân vật trữ tình C. Người kể chuyện ngôi 1 D. Người kể chuyện ngôi 3 Câu 3. Bài thơ thể hiện tình cảm, cảm xúc của “tôi” về A. Nắng mới B. Mẹ C. Thời dĩ vãng D. Những ngày không Câu 4. Giá trị biểu đạt của chữ “reo” trong câu Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội A. Chữ “reo” như một nốt nhạc lảnh lót, tươi vui gợi hình ảnh nắng mới tươi tắn, rực rỡ, đầy sức sống. B. Chữ “reo” diễn tả cái nắng ấm áp mỗi độ xuân về. C. Chữ “reo” diễn tả cái nắng trong trẻo, tinh khôi mỗi độ xuân về. D. Chữ “reo” diễn tả cái nắng tinh nghịch như con trẻ. Câu 5. Hình ảnh người mẹ quá cố của nhà thơ được phác họa qua những chi tiết nào? A. “Gà trưa gáy” B. “Nét cười”, “bên song” C. “Nắng mới”, “áo đỏ” và “nét cười” D. “Nắng mới”, “cánh đồng lúa”, “con đường làng” Câu 6. Câu thơ nào sau đây có điểm tương đồng về hình ảnh thơ với bài thơ trên A. Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên B. Trăng nằm sóng soãi trên cành liễu C. Trong làn nắng ửng khói mơ tan D. Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng Câu 7. Giọng điệu chung của bài thơ là A. Giọng điệu ảo não, thê lương B. Giọng điệu bi thương, thống thiết C. Giọng điệu nhẹ nhàng, tha thiết D. Giọng điệu hào hùng, sáng khoái. Trả lời câu hỏi Câu 8. Liệt kê các từ láy được sử dụng trong khổ thơ thứ nhất, nêu tác dụng. Lời giải Các từ láy Xao xác, não nùng, chập chờn Tác dụng Nhấn mạnh âm thanh gợi buồn của tiếng gà trưa cùng cảm xúc bâng khuâng, buồn nhớ của chủ thể trữ tình về những ngày đã lùi vào quá khứ. Từ láy được sử dụng trong khổ thơ không chỉ tăng tính gợi hình, biểu cảm mà còn tăng nhạc điệu cho lời thơ. Câu 9. Khái quát bố cục của bài thơ. Lời giải – Khổ 1 Bức tranh thiên nhiên “nắng mới” – Khổ 2+3 Nỗi nhớ của nhân vật trữ tình Câu 10. Những kí ức của nhân vật trữ tình về người mẹ đã khuất gợi cho anh/chị suy nghĩ gì về giá trị của những kỉ niệm trong cuộc sống mỗi người? Lời giải Những giá trị của kỉ niệm trong cuộc sống mỗi người Cơ sở để hình thành, vun đắp tình cảm tốt đẹp, trong sáng, chân thành; tạo động lực, nâng đỡ con người trong hiện tại. ******************* Trên đây là 5 đề đọc hiểu Nắng Mới Lưu Trọng Lư có đáp án chi tiết. Hy vọng sẽ là tài liệu giúp các em ôn luyện tại nhà thật tốt và tự tin trước khi bước vào kì thi học kì sắp tới. Chúc các em thi thật tốt và đạt điểm cao. Đăng bởi THPT Ngô Thì Nhậm Chuyên mục Giáo dục
Đọc bài thơ sau và trả lời câu hỏi bên dưới "Mỗi lần nắng mới hắt bên song Xao xác gà trưa gáy não nùng; Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng. Chập chờn sống lại những ngày không. Tôi nhớ Me tôi thuở thiếu thời, Lúc Người còn sống, tôi lên mười; Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội, Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi. Hình dáng Me tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa." Nắng mới – Lưu Trọng Lư Câu 1 Xác định phương thức biểu đạt chính của bài thơ trên. Câu 2 Bài thơ trên được viết theo thể thơ gì? Câu 3 Tác giả thể hiện tâm tư, tình cảm gì thông qua bài thơ trên. Câu 4 Nêu thông điệp ý nghĩa tác giả muốn gửi gắm từ bài thơ trên. Câu 1 Phương thức biểu đạt chính Biểu cảm Câu 2 Bài thơ trên được viết theo thể thơ Bảy chữ Câu 3 Tác giả thể hiện tâm tư, tình cảm xót xa, tiếc thương người mẹ đã rời xa trần thế. Những nỗi nhớ, hình ảnh, kí ức bên mẹ ùa về trong tâm trí tác giả. Từ đó, ta cảm nhận được nỗi lòng, tâm tư, tình cảm của tác giả dành cho mẹ. Tình cảm mẫu tử luôn là thứ tình cảm cao đẹp, đáng trân quý trong cuộc đời. Câu 4 Thông điệp - Hãy luôn dành tình cảm biết ơn, trân quý và yêu thương mẹ khi còn có thể. - Kí ức khi còn bên mẹ luôn là kí ức tươi đẹp, đầy ắp tình yêu thương. - Tình yêu thương của mẹ dành cho con cái thật liêng thiêng và cao cả. Mỗi người hãy lấy tình yêu thương của mẹ làm nguồn động lực cố gắng, nỗ lực và phấn đấu không ngừng để vươn tới thành công. bài thơ lưu trọng lư đọc hiểu đọc hiểu ngữ văn 10
Dàn ý phân tích bài Nắng mớiPhân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư - Nắng mới được trích từ tập thơ Tiếng thu nổi tiếng của nhà thơ Lưu Trọng Lư. Bài thơ đã đi sâu vào tâm hồn người đọc bằng sự hoài niệm và giản dị của nó. Hình ảnh ấn tượng nhất trong bài thơ có lẽ là hình ảnh người mẹ cũng như những kỉ niệm tươi sáng về người mẹ đã khuất của tác giả. Sau đây là tổng hợp các bài văn mẫu phân tích tác phẩm Nắng mới hay và ý nghĩa sẽ giúp các bạn đọc hiểu rõ hơn về nội dung của bài 1 đoạn văn khoảng 150 chữ kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạn1. Dàn ý phân tích Nắng mới2. Phân tích bài Nắng mới chi tiết“Thơ là người thư kí chân thành của trái tim” Duybralay. Rung lên từ tâm hồn người nghệ sĩ, thơ tựa như một bản hoà ca với những giai điệu trầm bổng khác nhau. Giữa những cung bậc rộn ràng của phong trào “Thơ mới” Lưu Trọng Lư chỉ ra “một nốt trầm xao xuyến”, vang lên rất nhẹ, rất êm nhưng lắng động và lan tỏa trong lòng người. Không thoát lên như Thế Lữ, không điên cuồng như Hàn Mặc Tử, Lưu Trọng Lư lặng lẽ tìm cho mình một lối rẽ về quá khứ, về những hồi ức lung linh, sâu lắng trong tâm hồn. “Nắng mới” là một trong những bài thơ như thế. Ta bắt gặp ở đây một tâm hồn đầm thắm, mỏng manh và một nỗi buồn sâu lắng khiến ai đọc qua dù chỉ một lần cùng không thề nào thửa bé thơ khi đọc Nắng mới của Lưu Trọng Lư, dù trí óc còn non nớt,chưa thẻ hiểu hết…nhưng lòng tôi lại rung lên, lại xao xác những nỗi niềm. Có lúc tôi tự hỏi Tại sao tác phẩm lại tạo nên sự ám ảnh đến vậy? Phải chăng là sức mạnh của nghệ thuật bài thơ? Giờ đây,khi đối diện với văn bản tác phẩm, sau bao năm suy ngẫm, tôi muốn tìm cho lòng mình một sự lý giải. Hoài thanh khi nhận xét về thơ Lưu Trọnh Lư đã giải bày “…Dầu có ưa thơ người này người khác, mỗi lúc buồn đến, tôi lại trở về với Lưu Trọng Lư. Có những bài thơ cứ vương vẩn trong trí óc tôi hang tháng, lúc nào cũng như văng vẳng bên tai”.Bài thơ “Nắng mới” đã được vẻ đẹp nơi tâm hồn của Lưu Trọng Lư Thành thực phiêu diêu trong cõi mộng, cứ để lòng mình tràn lan trên trang giấy. Tưởng như nhà thơ không hề làm nghệ thuật, chỉ là dòng chảy tự nhiên của cảm thơ trải dài theo mạch cảm xúc, kết cấu đan xen giữa quá khứ và hiện tại như một hồi ức về người mẹ thân yêu của nhà thơ. Không cần phải là “yên ba giang thượng” như của Thôi Hiệu, cùng không phải là cái ám ảnh “chiều chiều ra đứng ngõ sau trong ca dao – không gian – thời gian nghệ thuật ở đây chỉ là một buổi trưa buồn bên song cửa. Bình dị nhưng cũng đủ sức lay động lòng người con nhớ mẹ “ruột đau chín chiều”. Trong tiếng gà trưa xao xác, kỉ niệm chợt ùa về, đong đầy trong nỗi nhớ – khúc dạo đầu cất lên đã nghe dìu dắt vang ngân một nỗi buồn man mác, thiết tha“Mỗi lần nắng mới hắt lên songXao xác gà trưa gáy não nùngLòng rượi buồn theo thời dĩ vãngChập chờn sống lại những ngày không”.Một không gian sao quá đỗi hiu hắt, nắng không rực rỡ tươi vui mà chỉ “hắt” bên song. Chỉ một từ “hắt” cả không gian một màu ảm đạm, một màu hoài niệm…Ở đây nghệ thuật lấy động tả tĩnh đươc tác giả sử dụng rất thành công, cái động của tiếng gà trưa xao xác chỉ làm rõ thêm cái tĩnh, cái mông lung mà là “Chập chờn sống lại” nhưng có lẽ nhà thơ nhớ rõ lắm, “màu áo đỏ tươi rực rỡ” trong nắng là chi tiết đặc sắc của bài thơ. Chính là sự kế tiếp của chi tiết nắng mới, là hệ quả của sự nhắc nhở và là màu lưu giữ những kỉ niệm không thể xóa nhòa trong lòng tác giảTừ “nắng mới” trong tựa lại đề một lần nưa được chọn để mở đầu bài thơ như một sợi dây liên khúc, một nhịp cầu nối về quá khứ xa xưa. Nhưng “nắng mới” là nắng như thể nào? Người đọc chưa hiểu, chỉ cảm được rằng nắng ở đấy buồn lắm. Nắng không tươi tắn như trong thơ Hàn Mặc Tử; “Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”. Dưới con mắt duyên của Xuân Diệu, nắng chỉ là một ảnh hình quen thuộc, soi rọi vào tiềm thức nhà thơ, gọi về những kỉ niệm xa xưa của một thời tươi đẹp. Cộng hưởng với màu sắc mới ấy còn có một âm thanh, cùng quen thuộc và buồn không kém là tiếng gà trưa xao xác não nùng. Từ hình ảnh “nắng mới hắt” có phần gắt với ba thanh trắc liền ở trên, câu thơ đến đây chợt chùng hẳn xuống, nặng trìu một nồi buồn qua các từ láy “xao xác”, “não nùng”, “chập chờn” gợi một nỗi buồn dịu nhẹ, một tâm trạng quạnh hiu xa vắng. “Mỗi lần” lại nhắc nhở “mỗi lần”. Lời thơ viết giản dị, tự nhiên, không một chút cầu kỳ, gọt giũa đúng như Hoài Thanh đã nhận định “Lư để lòng mình tràn lan trên mặt giấy” nhưng vẫn sức lay động lạ kỳ. Kỷ niệm ùa vẽ, lung linh trong màu nắng mới, đánh thức dậy trong tâm hổn nhà thơ cả một thời dĩ vãng tưởng đã nhạt nhòa“Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãngChập chờn sống lại những ngày không”.Hiện tại trước mắt mờ dần, nhường chồ cho quá khứ tràn về. Nhịp cầu đã bắc, hoài niệm mênh mang… “Những ngày không” phải chăng là những ngày ấu thơ, khi tác giả còn nhỏ, lòng chưa vướng bận điều gì. Vậy tại sao nó lại khắc sâu trong tâm khảm nhà thơ đến vậy? Bởi vì “những ngày không” ấy đã in dấu một kỷ niệm hay hình ảnh một người nào?Mạch thơ liên tục, trái dài sang khổ hai để chuyển hoàn toàn về quá khứ. Thuyền hồn đã cập bến “ngày xưa”, câu chuyện cổ tích về một người mẹ đã bắt đầu“Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thờiLúc người còn sống, tôi lên mườiMôi lần nắng mới reo ngoài nộiÁo đỏ Người đưa trước giậu phơi”.Từ “nắng mới hắt bên song” gợi nhớ “nắng mới reo ngoài nội”, nhớ chiếc áo dẻ mẹ phơi trước giậu, bà mẹ lại mang áo rét ra phơi, để cất đi dành cho mùa rét tới. Cái nắng mới của hoài niệm này mới náo nức, mới tươi vui làm sao, đây nắng như bởi gắn với một cậu bé lên mười, với một người mẹ chăm chút, hiền dịu… cứ thế, nỗi nhớ này một thành hình, rõ nét hơn. Dù có tả nhưng khổ thơ thứ hai vẫn thiên về xác định thời điểm, địa điểm, chỉ đến khổ thơ cuối cảnh và tình mới thật quấn ảnh người mẹ thân yêu của tác giả hiện lên, lúc đầu còn mờ nhạt nhưng càng về sau càng rõ nét và choáng đầy tâm trí. Qua cách nói dường như đang cố nén niềm thương nhớ chỉ chực dâng trào, ta chợt hiểu ra và đồng cảm sâu sắc với nỗi buồn của tác giả người mẹ ấy không còn nữa và tất cả những gì nhà thơ còn nhớ về mẹ chỉ là chút kỹ niệm nhạt nhòa đọng lại trong tâm hồn non nớt, thơ ngây của đứa trẻ lên mười. Từ “nắng mới” là cái nắng mỗi độ xuân về, khi mẹ tác giả thường mang áo ra phơi để áo thơm mùi nắng sau những ngày đông rét mướt. Nắng thì năm nào chẳng có, sao gọi là “mới”? Nhưng như người ta thường chờ ngày mùa để ăn “gạo mới”, lòng trẻ vần náo núc chờ mong ngày nắng lại về, để cùng mẹ phơi áo bên giậu thưa. Cũng là “nắng mới” nhưng cái nắng của quá khứ không “hắt bên song” buồn bà mà tràn đầy sức sống, niềm vui “reo ngoài nội” vì đó là nắng của những ngày còn mẹ. Từ “reo” như một nốt nhạc lành lót, tươi vui khiến câu thơ chợt bùng lên sức ảnh người mẹ chưa hiện lên trực tiếp mà chỉ thấp thoáng, lung linh sau màu áo đỏ, sau lưng giậu nhưng đã gây một ân tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Đó có lẽ cũng là hình ảnh đẹp đẽ nhất, trìu mến thương yêu nhất mà nhà thơ còn lưu giữ, khắc sâu trong tâm trí. Màu đỏ của chiếc áo trong tiếng nắng reo làm cho câu thơ sáng lên, ấm nóng hơn. Có lẽ cũng nhờ màu đỏ ấy mà việc phơi áo của mẹ càng trở thành một điểm son trong nỗi nhớ về tuổi thơ. Màu đỏ của chiếc áo là một chi tiết nghệ thuật rất đặc sắc, nó làm cho kỉ niệm trong sáng, làm ấm nóng một tâm hồn lạnh lẽo khi phiêu dạt về tuổi thơ lúc còn mẹ. Thử cắt màu đỏ đi “Chiếc áo người đưa trước giậu phơi”, hình ảnh của kì niệm xám lại ngay.“Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờHãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áoTrong ánh trưa hè trước giậu thưa”.Mạch thơ lại quay về hiện tại, nhà thơ sực tỉnh nhưng vần chưa hết thổn thức, bồi hồi. Hình ánh người mẹ vẫn còn đó, nơi đồng nội, giậu phơi, nơi hiên nhà, song cửa… Dường như đâu đâu cũng in bóng dáng mẹ, vương hơi ấm của mẹ nên nỗi nhớ lúc nào cùng chỉ chực dâng trào. Và phải chăng “nắng mới” chỉ như cái cớ, chi là giọt nước làm tràn đầy ly thương thơ kết thúc bằng hình ảnh “nét cười đen nhánh”, như một nốt lặng cuối bàn nhạc đế dư ba, dư vị cùa ý thơ còn lan tỏa mài trong lòng người đọc. Dáng hình người mẹ như hiện lên rõ rệt trong tâm tưởng nhà thơ. Chi tiết gây ấn tượng nhất Nắng mới là “nét cười đên nhánh” của người mẹ. Câu thơ rất tạo dung bà mẹ hiện lên chỉ nơi trong hình ảnh ấy. Không phải “miệng” cười hay “nụ” cười mà là “nét”, lại “đen nhánh”! Hình ảnh thơ bỗng sắc, bỗng lấp lánh hơn. Đây là chi tiết duy nhất miêu tả người mẹ nhưng nó cũng là điểm son hội tụ tất cả cái hồn của bức chân dung. Không phải là “nụ cười” hay “miệng cười” mà là “nét cười” vì cái cười ấy rất kín đáo, rất nhẹ, rất nhanh, dường như chỉ lướt qua trên khuôn mặt chứ chưa kịp động lại thành một nụ cười, mà lại là “nét cười đen nhánh” nữa. Lưu Trọng Lư không nói thẳng như Hoàng cầm“Nhưng cô hàng xén răng đenCười như mùa thu tỏa nắng”.Bên kia sông ĐuốngMà lại “đi tắt” để tạo nên một kết hợp từ độc đáo và thú vị, hay nói theo cách của Hoài Thanh “câu thơ mất đi một tí rõ ràng để được thêm rất nhiều mơ mộng”. Hình ảnh “tay áo” đã đẩy “nét cười” ra phía sau, tạo nên độ sâu cho bức tranh, đồng thời tăng thêm sức duyên dáng, gợi cảm cho “nét cười”. Ta đã từng bắt gặp trong thơ Hàn Mặc Từ một hình ánh cùng đẹp và tinh tế như thế; “Lá trúc che ngang mặt chữ điền” Đây thôn Vĩ Dạ nhưng có lẽ hình ảnh “nét cười” ở đây có hồn, có sức gợi cảm hơn nhiều vì đó là khoảnh khắc, là hình ảnh đẹp đẽ nhất mà ống kính tâm hồn nhà thơ đã chụp được và lưu trữ mãi. Hình ánh người mẹ quá cố của nhà thơ từ đầu đến cuối chỉ được phác họa qua ba chi tiết “nắng mới”, “áo đỏ” và “nét cười”, trong những giây phút xuất thân của họa sĩ – thi sĩ Lưu Trọng Lư, nó đã để lại một ấn tượng đẹp và sâu sắc. Phải chăng là vì ta chợt bắt gặp trong hình ảnh đó một cái gì rất đổi thân quen như của mẹ ta mà cùng là của tất cả những người phụ nữ Việt Nam thầm lặng hy sinh, thương yêu, chăm sóc chồng con suốt cả cuộc gian nghệ thuật ám ảnh không tách rời hình ảnh người mẹ… có thể hình ảnh ấy của bà mẹ đã đọng lại và lưu mãi trong tâm trí người đọc khi bài thơ đã hết, tạo một nỗi bùi ngùi thương cảm. Cũng là Hoài Thanh khi nói về nhà thơ “…Trong khi làng thơ Việt Nam đương đi tìm một nghệ thuật mới lạ, những tình cảm khuất khá, những hình sắc phiền phức của thiên nhiên, thì Lư chỉ có một ít khúc đàn bình dị, một ít khúc đàn xưa, dầu có đổi xoay đổi điệu cũng vẫn là những khúc đàn xưa”.“Nắng mới” là một bài thơ thoạt đọc qua không có gì đặc biệt, nhưng nếu có một tâm hồn đồng cảm, một tình yêu sâu nặng với người đã sinh thành ra mình thì bài thơ thực sự là một tiếng đàn đồng điệu. Hoài Thanh đã từng nói “Thơ Lưu Trọng Lư không phải là một bài thơ, nghĩa là không phải là một công trình nghệ thuật mà là tiếng lòng thốn thức hòa theo tiếng thổn thức của lòng ta”.Nghệ thuật của bài thơ sao quá thật bình dị, vẫn là thể thơ bảy chữ, ngôn ngữ cũng rất bình dị… không có những phá cách, những đột phá trong nhịp điệu, trong âm luật… vẫn là những khúc đàn bình dị nhưng sao lại ám ảnh đến vậy? Có thể nói, thành công đặc biệt của bài thơ là đã tạo nên được những chi tiết nghệ thuật – dù ít thôi nhưng rất đặc sắc, làm chói sáng cả bài thơ… thế mới biết, nghệ thuật nhiều khi không phải là những gì quá lớn lao, xa vời vượt qua tầm nắm của người thường, mà có lúc nó thật gần gũi và bình dị…Chính bởi cái bình dị, mộc mạc ấy đã khiến cho bài thơ có một sức sống trường tồn trong lòng độc Phân tích bài thơ Nắng mới ngắn gọnTình mẫu tử có lẽ là tình cảm thiêng liêng nhất trên cuộc đời này. Mẹ là người sinh ra chúng ta, yêu thương và chăm sóc chúng ta vô điều kiện. Có lẽ chính vì vậy, tình mẫu tử từ xa xưa đã trở thành đề tài sáng tác bất tận cho văn học và nghệ thuật. Trong vô số những tác phẩm viết về mẹ, về tình mẫu tử, không thể không nhắc đến bài thơ Nắng mới của nhà thơ Lưu Trọng Lư, trích từ tập “Tiếng thu”. Bài thơ là nỗi nhớ về mẹ và tình yêu mẹ tha thiết của một tác giả, người con chỉ còn có thể gặp mẹ ở trong từ đầu bài thơ, tác giả đã đề dòng chữ “Tặng hương hồn mẹ”, đúng vậy, mẹ của nhà thơ Lưu Trọng Lư không còn trên cõi đời này nữa, nhưng tình yêu mẹ của tác giả thì vẫn còn đó, những kỉ niệm khi xưa có mẹ vẫn sẽ theo tác giả đến hết cuộc đời. Khổ đầu tiên của bài thơ chính là bức tranh thiên “nắng mới” làm gợi nhớ những kí ức xưa của tác giả“Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,Chập chờn sống lại những ngày không.”Nắng mới chính là nắng đầu xuân, cái nắng nhẹ nhàng và êm dịu, xua tan đi cái lạnh và ẩm ướt của mùa đông. Nắng mới hắt “bên song” cửa, cùng với tiếng gà gáy trưa não nùng đã tạo nên một khung cảnh thật bình yên nhưng cũng vắng vẻ, cô liêu. Khung cảnh đó làm cho tác giả Lưu Trọng Lư “lòng rượi buồn” và đưa tâm hồn tác giả trở về miền kí ức xưa cũ, những kỉ niệm xưa “chập chờn” sống lại trong tác về với những kỉ niệm xưa, lòng tác giả dâng trào bao nỗi nhớ về người mẹ quá cố của mình“Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thờiLúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu dáng mẹ tôi chửa xoá mờHãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áoTrong ánh trưa hè trước giậu thưa.”Nhà thơ Lưu Trọng Lư bộc lộ nỗi nhớ mẹ một cách trực tiếp “Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời”. Tác giả vẫn nhớ rõ ràng, khi mẹ còn sống, tác giả “lên mười”. Khi nắng mới về, mẹ trong tà áo đỏ quen thuộc sẽ mang quần áo của nhà thơ ra phơi lên giậu, để cho con mặc chiếc áo thơm mùi nắng sạch sẽ, dễ chịu. Nắng khi đó còn “reo ngoài nội”, có lẽ bởi vì còn có mẹ, nên hương đồng cỏ nội cũng như tác giả đều vui sướng và hạnh phúc vô cùng. Hình ảnh mẹ hiện lên rõ nét hơn trong khổ thơ tiếp theo. Nhà thơ Lưu Trọng Lư khẳng định rằng hình dáng mẹ còn chưa “xóa mờ” trong tâm trí của mình, nó vẫn rõ nét và lúc nào cũng tồn tại trong tâm trí của tác giả. Ông vẫn “mường tượng” được hình ảnh của mẹ xung quanh, lúc vào, lúc ra, thật bận rộn làm sao để chăm lo cho gia đình của mình. Trong toàn bộ bài thơ, không có bất kì một câu nào nhận xét cụ thể mẹ của nhà thơ Lưu Trọng Vũ, nhưng chắc chắn mẹ là một người phụ nữ rất đẹp và hiền dịu. Vì mẹ có “nét cười đen nhánh”, đây là kiểu cười nhẹ nhàng, dịu dàng và chỉ thoáng qua. Có lẽ đó là điều nhà thơ nhớ nhất về mẹ của mình. Và dù là mùa nắng đầu xuân hay nắng gắt trưa hè, trong kí ức của nhà thơ Lưu Trọng Lư, mẹ vẫn “đứng trước giậu phơi”, để làm một công việc bình dị đó là phơi đồ, nhưng đó sẽ mãi là hình ảnh ấm áp và an ủi tâm hồn tác giả nhất mỗi khi nhớ thơ Nắng mới của tác giả Lưu Trọng Lư chỉ sử dụng những từ ngữ đơn giản nhưng lại đậm chất gợi hình, gợi cảm đã thể hiện thành công nỗi nhớ và tình yêu tha thiết dành cho người mẹ quá cố của tác giả. Qua đó, chúng ta có thể thấy được vẻ đẹp của mẹ, một người phụ nữ Việt Nam truyền thống dịu dàng, chu đáo và luôn yêu thương, chăm sóc gia đình. Bài thơ như gửi gắm tới mỗi người một thông điệp ý nghĩa, đó là “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?”4. Cảm nhận bài thơ Nắng mớiCó lẽ những câu hát trên nằm trong bài hát Mẹ tôi của nhạc sĩ Trần Tiến rất đúng với tâm trạng của nhà thơ Lưu Trọng Lư khi sáng tác bài thơ Nắng mới, trích từ tập Tiếng thu. Bài thơ là nỗi lòng nhớ thương da diết và tình cảm yêu mẹ vô bờ của tác giả. Trong vô số những chủ đề sáng tác của văn học, tình mẫu tử và mẹ luôn là những chủ đề ý nghĩa nhất. Bởi tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng hơn cả trong cuộc sống này. Vậy nên, những tác phẩm viết về mẹ, về tình mẫu tử luôn có một sức hút lớn đối với em, bài thơ Nắng mới là một trong số đó. Sau khi đọc bài thơ, trong lòng em có rất nhiều cảm xúc đặc đầu bài thơ, tác giả Lưu Trọng Lư đã đưa em đến với một khung cảnh thiên nhiên vô cùng bình yên và thơ mộng được bao quanh bởi “nắng mới”“Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,Chập chờn sống lại những ngày không.”Nắng mới theo em chính là ánh nắng những ngày đầu xuân, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để xua tan đi cái lạnh và ẩm ướt mà mùa đông để lại. Khi nắng mới về, chiếu sáng bên song cửa sổ tạo nên một khung cảnh thật bình yên làm sao nhưng lại cũng không kém phần buồn “não nùng” vì tiếng gió xao xác và gà gáy trưa trong không gian tĩnh lặng. “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu, người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”, trong khung cảnh buồn man mác của mùa xuân đó, tác giả Lưu Trọng Lư lòng buồn nhớ lại những kí ức xưa cũ đã qua, những kí ức đó cứ “chập chờn” trở lại trong kí ức tác giả. Đọc đến đây, dù chưa biết những kỉ niệm đang quay lại trong đầu nhà thơ là gì, nhưng em cũng cảm thấy buồn theo nhà thơ, có lẽ bởi vì ngôn từ mà Lưu Trọng Lư sử dụng quá xuất sắc, nhờ có cách sử dụng từ điêu luyện đó, mà em như được lạc trong bức tranh thiên nhiên nắng mới tuy đẹp nhưng lại buồn rười rượi, khiến cho em đồng cảm sâu sắc với nhà thơ, vì cảnh sẽ sinh sau đó, em đã được đến thăm miền kí ức xưa cũ đó, ở đây, em được cảm nhận nỗi nhớ khôn nguôi và tình yêu tha thiết của tác giả dành cho người mẹ quá cố của mình“Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thờiLúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu dáng mẹ tôi chửa xoá mờHãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áoTrong ánh trưa hè trước giậu thưa.”Nhà thơ Lưu Trọng Lư đã bày tỏ nỗi nhớ người mẹ hiền trực tiếp qua câu thơ “Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời”, chắc bởi vì, nỗi nhớ mẹ của tác giả đã bị kìm nén quá lâu, đến khi gặp lại khung cảnh nắng mới khi xưa trong kí ức đã như chìa khóa mở cửa cho nỗi nhớ của nhà thơ xuất hiện và trực trào ngay lập tức. Khi mẹ còn sống, tác giả mới lên mười tuổi, trong kí ức của ông, mẹ thường hay mặc tà áo màu đỏ quen thuộc. Nắng mới về, mẹ sẽ mang đồ ra phơi để con mặc đồ được thơm tho, sạch sẽ. Khi ấy còn có mẹ, nên nắng mới về sẽ “reo” ở ngoài đồng nội, chắc nắng mới cũng như con, đều hạnh phúc vô cùng vì có mẹ ở bên. Khung cảnh mẹ xuất hiện trong kí ức nhà thơ thật hạnh phúc làm sao, em có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc và sự an tâm của tác giả lúc mẹ còn sống. Tình yêu của nhà thơ Lưu Trọng Lư dành cho mẹ của mình sẽ theo nhà thơ đến hết cuộc đời này, nhà thơ khẳng định rằng “Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ”. Nhà thơ vẫn còn thấy được hình dáng mẹ đang tất bật “vào ra”, để chăm lo cho mái ấm nhỏ. Và chi tiết đặc biệt nhất về mẹ được nhà thơ nhắc tới trong bài đó chính là mẹ có “nét cười đen nhánh”, không phải nụ cười mà là nét cười, cách miêu tả của nhà thơ khiến cho em cảm nhận được mẹ là một người phụ nữ vô cùng dịu dàng và ấm áp. Vì nét cười ở đây chính là kiểu cười vô cùng nhẹ nhàng, kín đáo và không hề lộ liễu, nhà thơ phải rất yêu mẹ của mình, mới có thể nhớ được nét cười đó của mẹ sau bao nhiêu năm như vậy. Mẹ của nhà thơ Lưu Trọng Lư quả là một người phụ nữ Việt Nam truyền thống, luôn dịu dàng và tần tảo chăm sóc cho con cái cả cuộc thơ Nắng mới của tác giả Lưu Trọng Lư đã mang tới cho em nhiều cảm xúc thật đặc biệt. Qua bài thơ, em cảm nhận được nỗi nhớ và tình yêu mẹ vô bờ của tác giả. Nhờ đó, em tự nhận thấy trách nhiệm phải hiếu thảo của mình đối với mẹ và càng yêu thương mẹ của mình nhiều hơn. Em tin rằng không chỉ riêng mình em, mà tất cả mọi người sau khi đọc xong bài thơ đều sẽ nhận được thông điệp ý nghĩa về tình mẫu tử mà tác giả Lưu Trọng Lư gửi các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong nhóm Lớp 10 thuộc chuyên mục Học tập của khảo thêmĐọc kết nối chủ điểm Dưới bóng hoàng lan Soạn bài Dưới bóng hoàng lan lớp 10 CTSTĐọc mở rộng theo thể loại - Nắng mới - Lưu Trọng Lư Soạn bài Nắng mới lớp 10 CTSTPhân tích tác phẩm Dưới bóng hoàng lan Dàn ý phân tích Dưới bóng hoàng lanBạn hiểu thế nào về câu nói đi để trở về sau khi đọc xong truyện này Soạn bài Dưới bóng hoàng lan lớp 10Thực hành tiếng Việt lớp 10 trang 15 tập 2 Chân trời sáng tạo Soạn văn 10 tập 2 trang 15 Chân trời sáng tạoCảm nhận về hình ảnh chiếc lá buổi đầu tiên ở cuối bài thơ Soạn bài Chiếc lá đầu tiên
Phân tích bài thơ Nắng mới của Lưu Trọng Lư – Nắng mới được trích từ tập thơ Tiếng thu nổi tiếng của nhà thơ Lưu Trọng Lư. Bài thơ đã đi sâu vào tâm hồn người đọc bằng sự hoài niệm và giản dị của nó. Hình ảnh ấn tượng nhất trong bài thơ có lẽ là hình ảnh người mẹ cũng như những kỉ niệm tươi sáng về người mẹ đã khuất của tác giả. Sau đây là tổng hợp các bài văn mẫu phân tích tác phẩm Nắng mới hay và ý nghĩa sẽ giúp các bạn đọc hiểu rõ hơn về nội dung của bài thơ. Viết 1 đoạn văn khoảng 150 chữ kể về một kỉ niệm có ý nghĩa sâu sắc đối với bạn 2. Phân tích bài Nắng mới chi tiết “Thơ là người thư kí chân thành của trái tim” Duybralay. Rung lên từ tâm hồn người nghệ sĩ, thơ tựa như một bản hoà ca với những giai điệu trầm bổng khác nhau. Giữa những cung bậc rộn ràng của phong trào “Thơ mới” Lưu Trọng Lư chỉ ra “một nốt trầm xao xuyến”, vang lên rất nhẹ, rất êm nhưng lắng động và lan tỏa trong lòng người. Không thoát lên như Thế Lữ, không điên cuồng như Hàn Mặc Tử, Lưu Trọng Lư lặng lẽ tìm cho mình một lối rẽ về quá khứ, về những hồi ức lung linh, sâu lắng trong tâm hồn. “Nắng mới” là một trong những bài thơ như thế. Ta bắt gặp ở đây một tâm hồn đầm thắm, mỏng manh và một nỗi buồn sâu lắng khiến ai đọc qua dù chỉ một lần cùng không thề nào quên. Từ thửa bé thơ khi đọc Nắng mới của Lưu Trọng Lư, dù trí óc còn non nớt,chưa thẻ hiểu hết…nhưng lòng tôi lại rung lên, lại xao xác những nỗi niềm. Có lúc tôi tự hỏi Tại sao tác phẩm lại tạo nên sự ám ảnh đến vậy? Phải chăng là sức mạnh của nghệ thuật bài thơ? Giờ đây,khi đối diện với văn bản tác phẩm, sau bao năm suy ngẫm, tôi muốn tìm cho lòng mình một sự lý giải. Hoài thanh khi nhận xét về thơ Lưu Trọnh Lư đã giải bày “…Dầu có ưa thơ người này người khác, mỗi lúc buồn đến, tôi lại trở về với Lưu Trọng Lư. Có những bài thơ cứ vương vẩn trong trí óc tôi hang tháng, lúc nào cũng như văng vẳng bên tai”. Bài thơ “Nắng mới” đã được vẻ đẹp nơi tâm hồn của Lưu Trọng Lư Thành thực phiêu diêu trong cõi mộng, cứ để lòng mình tràn lan trên trang giấy. Tưởng như nhà thơ không hề làm nghệ thuật, chỉ là dòng chảy tự nhiên của cảm xúc. Bài thơ trải dài theo mạch cảm xúc, kết cấu đan xen giữa quá khứ và hiện tại như một hồi ức về người mẹ thân yêu của nhà thơ. Không cần phải là “yên ba giang thượng” như của Thôi Hiệu, cùng không phải là cái ám ảnh “chiều chiều ra đứng ngõ sau trong ca dao – không gian – thời gian nghệ thuật ở đây chỉ là một buổi trưa buồn bên song cửa. Bình dị nhưng cũng đủ sức lay động lòng người con nhớ mẹ “ruột đau chín chiều”. Trong tiếng gà trưa xao xác, kỉ niệm chợt ùa về, đong đầy trong nỗi nhớ – khúc dạo đầu cất lên đã nghe dìu dắt vang ngân một nỗi buồn man mác, thiết tha “Mỗi lần nắng mới hắt lên song Xao xác gà trưa gáy não nùng Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng Chập chờn sống lại những ngày không”. Một không gian sao quá đỗi hiu hắt, nắng không rực rỡ tươi vui mà chỉ “hắt” bên song. Chỉ một từ “hắt” cả không gian một màu ảm đạm, một màu hoài niệm…Ở đây nghệ thuật lấy động tả tĩnh đươc tác giả sử dụng rất thành công, cái động của tiếng gà trưa xao xác chỉ làm rõ thêm cái tĩnh, cái mông lung mà thôi. Nói là “Chập chờn sống lại” nhưng có lẽ nhà thơ nhớ rõ lắm, “màu áo đỏ tươi rực rỡ” trong nắng là chi tiết đặc sắc của bài thơ. Chính là sự kế tiếp của chi tiết nắng mới, là hệ quả của sự nhắc nhở và là màu lưu giữ những kỉ niệm không thể xóa nhòa trong lòng tác giả Từ “nắng mới” trong tựa lại đề một lần nưa được chọn để mở đầu bài thơ như một sợi dây liên khúc, một nhịp cầu nối về quá khứ xa xưa. Nhưng “nắng mới” là nắng như thể nào? Người đọc chưa hiểu, chỉ cảm được rằng nắng ở đấy buồn lắm. Nắng không tươi tắn như trong thơ Hàn Mặc Tử; “Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”. Dưới con mắt duyên của Xuân Diệu, nắng chỉ là một ảnh hình quen thuộc, soi rọi vào tiềm thức nhà thơ, gọi về những kỉ niệm xa xưa của một thời tươi đẹp. Cộng hưởng với màu sắc mới ấy còn có một âm thanh, cùng quen thuộc và buồn không kém là tiếng gà trưa xao xác não nùng. Từ hình ảnh “nắng mới hắt” có phần gắt với ba thanh trắc liền ở trên, câu thơ đến đây chợt chùng hẳn xuống, nặng trìu một nồi buồn qua các từ láy “xao xác”, “não nùng”, “chập chờn” gợi một nỗi buồn dịu nhẹ, một tâm trạng quạnh hiu xa vắng. “Mỗi lần” lại nhắc nhở “mỗi lần”. Lời thơ viết giản dị, tự nhiên, không một chút cầu kỳ, gọt giũa đúng như Hoài Thanh đã nhận định “Lư để lòng mình tràn lan trên mặt giấy” nhưng vẫn sức lay động lạ kỳ. Kỷ niệm ùa vẽ, lung linh trong màu nắng mới, đánh thức dậy trong tâm hổn nhà thơ cả một thời dĩ vãng tưởng đã nhạt nhòa “Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng Chập chờn sống lại những ngày không”. Hiện tại trước mắt mờ dần, nhường chồ cho quá khứ tràn về. Nhịp cầu đã bắc, hoài niệm mênh mang… “Những ngày không” phải chăng là những ngày ấu thơ, khi tác giả còn nhỏ, lòng chưa vướng bận điều gì. Vậy tại sao nó lại khắc sâu trong tâm khảm nhà thơ đến vậy? Bởi vì “những ngày không” ấy đã in dấu một kỷ niệm hay hình ảnh một người nào? Mạch thơ liên tục, trái dài sang khổ hai để chuyển hoàn toàn về quá khứ. Thuyền hồn đã cập bến “ngày xưa”, câu chuyện cổ tích về một người mẹ đã bắt đầu “Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời Lúc người còn sống, tôi lên mười Môi lần nắng mới reo ngoài nội Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi”. Từ “nắng mới hắt bên song” gợi nhớ “nắng mới reo ngoài nội”, nhớ chiếc áo dẻ mẹ phơi trước giậu, bà mẹ lại mang áo rét ra phơi, để cất đi dành cho mùa rét tới. Cái nắng mới của hoài niệm này mới náo nức, mới tươi vui làm sao, đây nắng như bởi gắn với một cậu bé lên mười, với một người mẹ chăm chút, hiền dịu… cứ thế, nỗi nhớ này một thành hình, rõ nét hơn. Dù có tả nhưng khổ thơ thứ hai vẫn thiên về xác định thời điểm, địa điểm, chỉ đến khổ thơ cuối cảnh và tình mới thật quấn quít. Hình ảnh người mẹ thân yêu của tác giả hiện lên, lúc đầu còn mờ nhạt nhưng càng về sau càng rõ nét và choáng đầy tâm trí. Qua cách nói dường như đang cố nén niềm thương nhớ chỉ chực dâng trào, ta chợt hiểu ra và đồng cảm sâu sắc với nỗi buồn của tác giả người mẹ ấy không còn nữa và tất cả những gì nhà thơ còn nhớ về mẹ chỉ là chút kỹ niệm nhạt nhòa đọng lại trong tâm hồn non nớt, thơ ngây của đứa trẻ lên mười. Từ “nắng mới” là cái nắng mỗi độ xuân về, khi mẹ tác giả thường mang áo ra phơi để áo thơm mùi nắng sau những ngày đông rét mướt. Nắng thì năm nào chẳng có, sao gọi là “mới”? Nhưng như người ta thường chờ ngày mùa để ăn “gạo mới”, lòng trẻ vần náo núc chờ mong ngày nắng lại về, để cùng mẹ phơi áo bên giậu thưa. Cũng là “nắng mới” nhưng cái nắng của quá khứ không “hắt bên song” buồn bà mà tràn đầy sức sống, niềm vui “reo ngoài nội” vì đó là nắng của những ngày còn mẹ. Từ “reo” như một nốt nhạc lành lót, tươi vui khiến câu thơ chợt bùng lên sức sống. Hình ảnh người mẹ chưa hiện lên trực tiếp mà chỉ thấp thoáng, lung linh sau màu áo đỏ, sau lưng giậu nhưng đã gây một ân tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Đó có lẽ cũng là hình ảnh đẹp đẽ nhất, trìu mến thương yêu nhất mà nhà thơ còn lưu giữ, khắc sâu trong tâm trí. Màu đỏ của chiếc áo trong tiếng nắng reo làm cho câu thơ sáng lên, ấm nóng hơn. Có lẽ cũng nhờ màu đỏ ấy mà việc phơi áo của mẹ càng trở thành một điểm son trong nỗi nhớ về tuổi thơ. Màu đỏ của chiếc áo là một chi tiết nghệ thuật rất đặc sắc, nó làm cho kỉ niệm trong sáng, làm ấm nóng một tâm hồn lạnh lẽo khi phiêu dạt về tuổi thơ lúc còn mẹ. Thử cắt màu đỏ đi “Chiếc áo người đưa trước giậu phơi”, hình ảnh của kì niệm xám lại ngay. “Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ Hãy còn mường tượng lúc vào ra Nét cười đen nhánh sau tay áo Trong ánh trưa hè trước giậu thưa”. Mạch thơ lại quay về hiện tại, nhà thơ sực tỉnh nhưng vần chưa hết thổn thức, bồi hồi. Hình ánh người mẹ vẫn còn đó, nơi đồng nội, giậu phơi, nơi hiên nhà, song cửa… Dường như đâu đâu cũng in bóng dáng mẹ, vương hơi ấm của mẹ nên nỗi nhớ lúc nào cùng chỉ chực dâng trào. Và phải chăng “nắng mới” chỉ như cái cớ, chi là giọt nước làm tràn đầy ly thương nhớ. Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh “nét cười đen nhánh”, như một nốt lặng cuối bàn nhạc đế dư ba, dư vị cùa ý thơ còn lan tỏa mài trong lòng người đọc. Dáng hình người mẹ như hiện lên rõ rệt trong tâm tưởng nhà thơ. Chi tiết gây ấn tượng nhất Nắng mới là “nét cười đên nhánh” của người mẹ. Câu thơ rất tạo dung bà mẹ hiện lên chỉ nơi trong hình ảnh ấy. Không phải “miệng” cười hay “nụ” cười mà là “nét”, lại “đen nhánh”! Hình ảnh thơ bỗng sắc, bỗng lấp lánh hơn. Đây là chi tiết duy nhất miêu tả người mẹ nhưng nó cũng là điểm son hội tụ tất cả cái hồn của bức chân dung. Không phải là “nụ cười” hay “miệng cười” mà là “nét cười” vì cái cười ấy rất kín đáo, rất nhẹ, rất nhanh, dường như chỉ lướt qua trên khuôn mặt chứ chưa kịp động lại thành một nụ cười, mà lại là “nét cười đen nhánh” nữa. Lưu Trọng Lư không nói thẳng như Hoàng cầm “Nhưng cô hàng xén răng đen Cười như mùa thu tỏa nắng”. Bên kia sông Đuống Mà lại “đi tắt” để tạo nên một kết hợp từ độc đáo và thú vị, hay nói theo cách của Hoài Thanh “câu thơ mất đi một tí rõ ràng để được thêm rất nhiều mơ mộng”. Hình ảnh “tay áo” đã đẩy “nét cười” ra phía sau, tạo nên độ sâu cho bức tranh, đồng thời tăng thêm sức duyên dáng, gợi cảm cho “nét cười”. Ta đã từng bắt gặp trong thơ Hàn Mặc Từ một hình ánh cùng đẹp và tinh tế như thế; “Lá trúc che ngang mặt chữ điền” Đây thôn Vĩ Dạ nhưng có lẽ hình ảnh “nét cười” ở đây có hồn, có sức gợi cảm hơn nhiều vì đó là khoảnh khắc, là hình ảnh đẹp đẽ nhất mà ống kính tâm hồn nhà thơ đã chụp được và lưu trữ mãi. Hình ánh người mẹ quá cố của nhà thơ từ đầu đến cuối chỉ được phác họa qua ba chi tiết “nắng mới”, “áo đỏ” và “nét cười”, trong những giây phút xuất thân của họa sĩ – thi sĩ Lưu Trọng Lư, nó đã để lại một ấn tượng đẹp và sâu sắc. Phải chăng là vì ta chợt bắt gặp trong hình ảnh đó một cái gì rất đổi thân quen như của mẹ ta mà cùng là của tất cả những người phụ nữ Việt Nam thầm lặng hy sinh, thương yêu, chăm sóc chồng con suốt cả cuộc đời. Không gian nghệ thuật ám ảnh không tách rời hình ảnh người mẹ… có thể hình ảnh ấy của bà mẹ đã đọng lại và lưu mãi trong tâm trí người đọc khi bài thơ đã hết, tạo một nỗi bùi ngùi thương cảm. Cũng là Hoài Thanh khi nói về nhà thơ “…Trong khi làng thơ Việt Nam đương đi tìm một nghệ thuật mới lạ, những tình cảm khuất khá, những hình sắc phiền phức của thiên nhiên, thì Lư chỉ có một ít khúc đàn bình dị, một ít khúc đàn xưa, dầu có đổi xoay đổi điệu cũng vẫn là những khúc đàn xưa”. “Nắng mới” là một bài thơ thoạt đọc qua không có gì đặc biệt, nhưng nếu có một tâm hồn đồng cảm, một tình yêu sâu nặng với người đã sinh thành ra mình thì bài thơ thực sự là một tiếng đàn đồng điệu. Hoài Thanh đã từng nói “Thơ Lưu Trọng Lư không phải là một bài thơ, nghĩa là không phải là một công trình nghệ thuật mà là tiếng lòng thốn thức hòa theo tiếng thổn thức của lòng ta”. Nghệ thuật của bài thơ sao quá thật bình dị, vẫn là thể thơ bảy chữ, ngôn ngữ cũng rất bình dị… không có những phá cách, những đột phá trong nhịp điệu, trong âm luật… vẫn là những khúc đàn bình dị nhưng sao lại ám ảnh đến vậy? Có thể nói, thành công đặc biệt của bài thơ là đã tạo nên được những chi tiết nghệ thuật – dù ít thôi nhưng rất đặc sắc, làm chói sáng cả bài thơ… thế mới biết, nghệ thuật nhiều khi không phải là những gì quá lớn lao, xa vời vượt qua tầm nắm của người thường, mà có lúc nó thật gần gũi và bình dị…Chính bởi cái bình dị, mộc mạc ấy đã khiến cho bài thơ có một sức sống trường tồn trong lòng độc giả. 3. Phân tích bài thơ Nắng mới ngắn gọn Tình mẫu tử có lẽ là tình cảm thiêng liêng nhất trên cuộc đời này. Mẹ là người sinh ra chúng ta, yêu thương và chăm sóc chúng ta vô điều kiện. Có lẽ chính vì vậy, tình mẫu tử từ xa xưa đã trở thành đề tài sáng tác bất tận cho văn học và nghệ thuật. Trong vô số những tác phẩm viết về mẹ, về tình mẫu tử, không thể không nhắc đến bài thơ Nắng mới của nhà thơ Lưu Trọng Lư, trích từ tập “Tiếng thu”. Bài thơ là nỗi nhớ về mẹ và tình yêu mẹ tha thiết của một tác giả, người con chỉ còn có thể gặp mẹ ở trong mơ. Ngay từ đầu bài thơ, tác giả đã đề dòng chữ “Tặng hương hồn mẹ”, đúng vậy, mẹ của nhà thơ Lưu Trọng Lư không còn trên cõi đời này nữa, nhưng tình yêu mẹ của tác giả thì vẫn còn đó, những kỉ niệm khi xưa có mẹ vẫn sẽ theo tác giả đến hết cuộc đời. Khổ đầu tiên của bài thơ chính là bức tranh thiên “nắng mới” làm gợi nhớ những kí ức xưa của tác giả “Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,Chập chờn sống lại những ngày không.” Nắng mới chính là nắng đầu xuân, cái nắng nhẹ nhàng và êm dịu, xua tan đi cái lạnh và ẩm ướt của mùa đông. Nắng mới hắt “bên song” cửa, cùng với tiếng gà gáy trưa não nùng đã tạo nên một khung cảnh thật bình yên nhưng cũng vắng vẻ, cô liêu. Khung cảnh đó làm cho tác giả Lưu Trọng Lư “lòng rượi buồn” và đưa tâm hồn tác giả trở về miền kí ức xưa cũ, những kỉ niệm xưa “chập chờn” sống lại trong tác giả. Quay về với những kỉ niệm xưa, lòng tác giả dâng trào bao nỗi nhớ về người mẹ quá cố của mình “Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thờiLúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờHãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áoTrong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nhà thơ Lưu Trọng Lư bộc lộ nỗi nhớ mẹ một cách trực tiếp “Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời”. Tác giả vẫn nhớ rõ ràng, khi mẹ còn sống, tác giả “lên mười”. Khi nắng mới về, mẹ trong tà áo đỏ quen thuộc sẽ mang quần áo của nhà thơ ra phơi lên giậu, để cho con mặc chiếc áo thơm mùi nắng sạch sẽ, dễ chịu. Nắng khi đó còn “reo ngoài nội”, có lẽ bởi vì còn có mẹ, nên hương đồng cỏ nội cũng như tác giả đều vui sướng và hạnh phúc vô cùng. Hình ảnh mẹ hiện lên rõ nét hơn trong khổ thơ tiếp theo. Nhà thơ Lưu Trọng Lư khẳng định rằng hình dáng mẹ còn chưa “xóa mờ” trong tâm trí của mình, nó vẫn rõ nét và lúc nào cũng tồn tại trong tâm trí của tác giả. Ông vẫn “mường tượng” được hình ảnh của mẹ xung quanh, lúc vào, lúc ra, thật bận rộn làm sao để chăm lo cho gia đình của mình. Trong toàn bộ bài thơ, không có bất kì một câu nào nhận xét cụ thể mẹ của nhà thơ Lưu Trọng Vũ, nhưng chắc chắn mẹ là một người phụ nữ rất đẹp và hiền dịu. Vì mẹ có “nét cười đen nhánh”, đây là kiểu cười nhẹ nhàng, dịu dàng và chỉ thoáng qua. Có lẽ đó là điều nhà thơ nhớ nhất về mẹ của mình. Và dù là mùa nắng đầu xuân hay nắng gắt trưa hè, trong kí ức của nhà thơ Lưu Trọng Lư, mẹ vẫn “đứng trước giậu phơi”, để làm một công việc bình dị đó là phơi đồ, nhưng đó sẽ mãi là hình ảnh ấm áp và an ủi tâm hồn tác giả nhất mỗi khi nhớ mẹ. Bài thơ Nắng mới của tác giả Lưu Trọng Lư chỉ sử dụng những từ ngữ đơn giản nhưng lại đậm chất gợi hình, gợi cảm đã thể hiện thành công nỗi nhớ và tình yêu tha thiết dành cho người mẹ quá cố của tác giả. Qua đó, chúng ta có thể thấy được vẻ đẹp của mẹ, một người phụ nữ Việt Nam truyền thống dịu dàng, chu đáo và luôn yêu thương, chăm sóc gia đình. Bài thơ như gửi gắm tới mỗi người một thông điệp ý nghĩa, đó là “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?” 4. Cảm nhận bài thơ Nắng mới Có lẽ những câu hát trên nằm trong bài hát Mẹ tôi của nhạc sĩ Trần Tiến rất đúng với tâm trạng của nhà thơ Lưu Trọng Lư khi sáng tác bài thơ Nắng mới, trích từ tập Tiếng thu. Bài thơ là nỗi lòng nhớ thương da diết và tình cảm yêu mẹ vô bờ của tác giả. Trong vô số những chủ đề sáng tác của văn học, tình mẫu tử và mẹ luôn là những chủ đề ý nghĩa nhất. Bởi tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng hơn cả trong cuộc sống này. Vậy nên, những tác phẩm viết về mẹ, về tình mẫu tử luôn có một sức hút lớn đối với em, bài thơ Nắng mới là một trong số đó. Sau khi đọc bài thơ, trong lòng em có rất nhiều cảm xúc đặc biệt. Mở đầu bài thơ, tác giả Lưu Trọng Lư đã đưa em đến với một khung cảnh thiên nhiên vô cùng bình yên và thơ mộng được bao quanh bởi “nắng mới” “Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,Chập chờn sống lại những ngày không.” Nắng mới theo em chính là ánh nắng những ngày đầu xuân, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để xua tan đi cái lạnh và ẩm ướt mà mùa đông để lại. Khi nắng mới về, chiếu sáng bên song cửa sổ tạo nên một khung cảnh thật bình yên làm sao nhưng lại cũng không kém phần buồn “não nùng” vì tiếng gió xao xác và gà gáy trưa trong không gian tĩnh lặng. “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu, người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”, trong khung cảnh buồn man mác của mùa xuân đó, tác giả Lưu Trọng Lư lòng buồn nhớ lại những kí ức xưa cũ đã qua, những kí ức đó cứ “chập chờn” trở lại trong kí ức tác giả. Đọc đến đây, dù chưa biết những kỉ niệm đang quay lại trong đầu nhà thơ là gì, nhưng em cũng cảm thấy buồn theo nhà thơ, có lẽ bởi vì ngôn từ mà Lưu Trọng Lư sử dụng quá xuất sắc, nhờ có cách sử dụng từ điêu luyện đó, mà em như được lạc trong bức tranh thiên nhiên nắng mới tuy đẹp nhưng lại buồn rười rượi, khiến cho em đồng cảm sâu sắc với nhà thơ, vì cảnh sẽ sinh tình. Rồi sau đó, em đã được đến thăm miền kí ức xưa cũ đó, ở đây, em được cảm nhận nỗi nhớ khôn nguôi và tình yêu tha thiết của tác giả dành cho người mẹ quá cố của mình “Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thờiLúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu phơi. Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờHãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áoTrong ánh trưa hè trước giậu thưa.” Nhà thơ Lưu Trọng Lư đã bày tỏ nỗi nhớ người mẹ hiền trực tiếp qua câu thơ “Tôi nhớ mẹ tôi, thuở thiếu thời”, chắc bởi vì, nỗi nhớ mẹ của tác giả đã bị kìm nén quá lâu, đến khi gặp lại khung cảnh nắng mới khi xưa trong kí ức đã như chìa khóa mở cửa cho nỗi nhớ của nhà thơ xuất hiện và trực trào ngay lập tức. Khi mẹ còn sống, tác giả mới lên mười tuổi, trong kí ức của ông, mẹ thường hay mặc tà áo màu đỏ quen thuộc. Nắng mới về, mẹ sẽ mang đồ ra phơi để con mặc đồ được thơm tho, sạch sẽ. Khi ấy còn có mẹ, nên nắng mới về sẽ “reo” ở ngoài đồng nội, chắc nắng mới cũng như con, đều hạnh phúc vô cùng vì có mẹ ở bên. Khung cảnh mẹ xuất hiện trong kí ức nhà thơ thật hạnh phúc làm sao, em có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc và sự an tâm của tác giả lúc mẹ còn sống. Tình yêu của nhà thơ Lưu Trọng Lư dành cho mẹ của mình sẽ theo nhà thơ đến hết cuộc đời này, nhà thơ khẳng định rằng “Hình dáng mẹ tôi chửa xóa mờ”. Nhà thơ vẫn còn thấy được hình dáng mẹ đang tất bật “vào ra”, để chăm lo cho mái ấm nhỏ. Và chi tiết đặc biệt nhất về mẹ được nhà thơ nhắc tới trong bài đó chính là mẹ có “nét cười đen nhánh”, không phải nụ cười mà là nét cười, cách miêu tả của nhà thơ khiến cho em cảm nhận được mẹ là một người phụ nữ vô cùng dịu dàng và ấm áp. Vì nét cười ở đây chính là kiểu cười vô cùng nhẹ nhàng, kín đáo và không hề lộ liễu, nhà thơ phải rất yêu mẹ của mình, mới có thể nhớ được nét cười đó của mẹ sau bao nhiêu năm như vậy. Mẹ của nhà thơ Lưu Trọng Lư quả là một người phụ nữ Việt Nam truyền thống, luôn dịu dàng và tần tảo chăm sóc cho con cái cả cuộc đời. Bài thơ Nắng mới của tác giả Lưu Trọng Lư đã mang tới cho em nhiều cảm xúc thật đặc biệt. Qua bài thơ, em cảm nhận được nỗi nhớ và tình yêu mẹ vô bờ của tác giả. Nhờ đó, em tự nhận thấy trách nhiệm phải hiếu thảo của mình đối với mẹ và càng yêu thương mẹ của mình nhiều hơn. Em tin rằng không chỉ riêng mình em, mà tất cả mọi người sau khi đọc xong bài thơ đều sẽ nhận được thông điệp ý nghĩa về tình mẫu tử mà tác giả Lưu Trọng Lư gửi gắm. Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong nhóm Lớp 10 thuộc chuyên mục Học tập của
Bài thơ Nắng mới là một bài thơ hay của tác giả Lưu Trọng Lư. Và để hiểu hơn về bài thơ này, các em có thể tham khảo Đề đọc hiểu Nắng mới có đáp án, Ngữ văn 10, Chân trời sáng tạo, học kì II do đội ngũ biên tập nhé. Bài viết liên quan Cảm nhận bài thơ Nắng mới, bài văn mẫu hay nhất, ngắn gọn Link tải Sách giáo khoa lớp 4 Chân trời sáng tạo PDF Phân tích Nắng mới của Lưu Trọng Lư trích tập thơ Tiếng thu hay nhất Soạn bài Nắng đã hanh rồi ngắn nhất, Ngữ văn lớp 10, CTST Soạn bài Ôn tập bài 10 ngắn gọn, Ngữ văn 6 - Chân trời sáng tạo Đề đọc hiểu Nắng mới có đáp ánĐề đọc hiểu bài Nắng mới của Lưu Trọng Lư có đáp án chi tiết 1. Đề đọc hiểu Nắng mới có đáp án - mẫu số 1Nắng mớiTặng hương hồn thầy meLưu Trọng Lư"Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo lời dĩ vãngChập chờn sống lại những ngày nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời,Lúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu dáng mẹ tôi chửa xoá mờ,Hãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áo,Trong ánh trưa hè, trước giu thưa."In trong "Tiếng thu", NXB Hội nhà văn, Hội Nghiên cứu và giảng dạyVăn học TP. Hồ Chí Minh, 1992, văn bản trên và trả lời câu hỏiCâu 1 Xác định thể 2 Xác định nội dung chính của bài 3 Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ có trong hai câu thơ sau"Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu phơi."Câu 4 Anh, chị cảm nhận như thế nào về tình cảm của tác giả dành cho mẹ qua bài thơ?Câu 5 Viết đoạn văn ngắn 5 đến 6 dòng bộc lộ suy nghĩ của anh/chị về tình mẫu tử.*Gợi ý trả lời các câu hỏiCâu 1- Thể thơ bảy 2- Nội dung chính của bài thơ "Nắng mới" những kỉ niệm thân thương của tác giả gắn với người mẹ thân 3 - Biện pháp tu từ nhân hóa "Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội".- Tác dụng+ Hình ảnh "nắng" cất tiếng "reo" giống như con người đã góp phần gợi tả một không gian sinh động, vui tươi.+ Giúp nhân vật trữ tình dễ dàng trong việc bộc lộ cảm xúc, tình 4- Tình cảm của tác giả dành cho mẹ qua bài thơ+ Nỗi nhớ mẹ tha thiết, chân thành, thể hiện qua những từ ngữ "nhớ, chửa xóa mờ".+ Tình cảm thương yêu dành cho mẹ sẽ không bao giờ phai 5 - Tình mẫu tử trong cuộc sống+ Đây là thứ tình cảm thiêng liêng, quý giá mà mỗi người đều có.+ Tình mẫu tử thể hiện sự yêu thương, gắn kết giữa con và mẹ. Và tình cảm ấy là động lực giúp mỗi người cố gắng trong cuộc sống.+ Mỗi chúng ta cần trân trọng tình mẫu tử, biết yêu thương, quan tâm tới đấng sinh thành nhiều tác phẩm Nắng mới có rất nhiều bài học liên quan như Cảm nhận bài thơ Nắng mới ngắn gọn, Phân tích Nắng mới... Các em cùng tham khảo thêm các bài văn mẫu, dàn ý để có thể làm được bài văn này, hiểu hơn về tác phẩm hay của tác giả Lưu Trọng Lư. 2. Đề đọc hiểu Nắng mới có đáp án - mẫu số 2Nắng mớiTặng hương hồn thầy meLưu Trọng Lư"Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo lời dĩ vãngChập chờn sống lại những ngày nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời,Lúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu dáng mẹ tôi chửa xoá mờ,Hãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áo,Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa."In trong "Tiếng thu", NXB Hội nhà văn, Hội Nghiên cứu và giảng dạyVăn học TP. Hồ Chí Minh, 1992, văn bản trên và trả lời câu hỏiCâu 1 Xác định phương thức biểu đạt chính của bài 2 Tìm những chi tiết miêu tả hình ảnh người mẹ trong bài thơ 3 Câu thơ "Nét cười đen nhánh sau tay áo" gợi lên điều gì?Câu 4 Anh/chị có cảm nhận như thế nào về tình cảm của tác giả đối với mẹ qua câu thơ "Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ"?Câu 5 Viết đoạn văn 5-7 câu nêu cảm nhận của em sau khi đọc xong bài thơ.*Gợi ý trả lời các câu hỏiCâu 1- Phương thức biểu đạt chính của bài thơ biểu 2 - Những chi tiết miêu tả hình ảnh người mẹ "Áo đỏ người đưa trước giậu phơi", "nét cười đen nhánh sau tay áo".Câu 3- Câu thơ "Nét cười đen nhánh sau tay áo" gợi nụ cười duyên dáng, hiền lành của 4 - Tình cảm của tác giả đối với mẹ qua câu thơ "Hình dáng mẹ tôi chửa xoá mờ" nỗi nhớ mẹ không bao giờ có thể xóa mờ. Trong tâm trí của tác giả, mẹ sẽ luôn sống mãi với kỉ niệm đẹp nhất.=> Tình yêu dành cho mẹ vô cùng chân thành, xuất phát từ tận sâu trái 5 - Cảm xúc sau khi đọc xong bài thơ+ Xúc động trước tình cảm nhân vật trữ tình dành cho mẹ.+ Trân quý, biết ơn những tình cảm cao cả, đẹp đẽ thiêng liêng.+ Nuôi dưỡng tấm lòng yêu thương, san sẻ với những người thân đọc hiểu văn bản Nắng mới của Lưu Trọng Lư 3. Đề đọc hiểu Nắng mới có đáp án - mẫu số 3Nắng mớiTặng hương hồn thầy meLưu Trọng Lư"Mỗi lần nắng mới hắt bên song,Xao xác, gà trưa gáy não nùng,Lòng rượi buồn theo lời dĩ vãngChập chờn sống lại những ngày nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời,Lúc người còn sống, tôi lên mười;Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,Áo đỏ người đưa trước giậu dáng mẹ tôi chửa xoá mờ,Hãy còn mường tượng lúc vào raNét cười đen nhánh sau tay áo,Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa."In trong Tiếng thu, NXB Hội nhà văn, Hội Nghiên cứu và giảng dạyVăn học TP. Hồ Chí Minh, 1992, văn bản trên và trả lời câu hỏiCâu 1 Xác định các phương thức biểu đạt trong bài thơ 2 Điều gì ở ngoại cảnh đã khơi gợi dòng hồi tưởng tác giả nhớ về mẹ?Câu 3 Chi tiết nào về người mẹ để lại cho em ấn tượng nhất? Vì sao?Câu 4 Tại sao khi nhìn thấy "nắng mới", tác giả lại nhớ về "mẹ"?Câu 5 Qua bài thơ, viết một đoạn văn 5 - 7 dòng trình bày suy nghĩ của em về vai trò của gia đình đối với mỗi người?*Gợi ý trả lời câu hỏi Câu 1- Các phương thức biểu đạt trong bài thơ trên là tự sự, miêu tả, biểu 2 - Điều ở ngoại cảnh đã khơi gợi dòng hồi tưởng tác giả nhớ về mẹ đó là nắng mới và tiếng gà 3 - Hình ảnh để lại cho em ấn tượng nhất đó là "nét cười đen nhánh". Bởi nét cười ấy thể hiện sự duyên dáng, hiền hậu của 4 - Mối quan hệ giữa "nắng mới" và "mẹ tôi"+ Nắng mới là hình ảnh đẹp chốn quê hương và mỗi khi nhìn thấy những tia nắng, tác giả lại nhớ về mẹ.+ Ánh nắng ấm áp của nắng mới cũng giống như sự ấm áp mẹ dành cho 5- Vai trò của gia đình đối với cuộc sống của mỗi người+ Gia đình là nơi ta sinh ra, nuôi ta khôn lớn.+ Dù thành công hay thất bại cũng luôn dang rộng vòng tay đón ta trở về+ Là điểm tựa tinh thần giúp ta vượt qua khó khăn, trở ngại- - - - - - - - - - - - - - - - - - - HẾT - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Hy vọng rằng, những đề đọc hiểu bên trên sẽ giúp cho các em có thêm định hướng khi tìm hiểu bài thơ Nắng mới. Các em đừng quên theo dõi thêm nhiều bài văn mẫu lớp 10 trên
nắng mới đọc hiểu